xem tiếp
Mùa xuân đầu tiên (Văn Cao) Thanh Thúy
Mận chín trĩu cành chờ tay hái
Tháng ba lộc muộn mận vào xuân
Đất duyên trời cảm cây thêm quả
Đón bạn về thăm ngọt trái cầm
Hoàng Kim
Hoàng Kim
Tôi viết bài này để tỏ lòng biết ơn thầy bạn dưới mái
trường Nông Lâm thân thương và làm món quà nhỏ thân tặng cho các em sinh
viên nghèo hiếu học nhân ngày Nhà giáo Việt Nam. Thầy, bạn là lộc xuân
của đời tôi mà nếu thiếu sự động viên, giúp đỡ này thì tôi không thể có
được ngày hôm nay:“Em đã học nhiều gương sáng danh nhân. Hãy biết nhục,
biết hèn mà lập chí. Thắp đèn lên đi em, ngọn đèn dầu bền bỉ. Sáng giữa
đời lấp lánh một niềm tin” (1).
(đọc tiếp)
MÌNH Ở XÓM LÁ VỚI LÃO KHOA
Hoàng Kim
Xuân Diệu nói :
"Mai sau, muốn biết thời gian lao của nước mình, người đọc chắc chắn
phải tìm đến Khoa. Xuân Diệu đây này (Ông gập người xuống, tay nắm mũi
làm điệu bộ)
. Tôi phải cúi..úi ..i xuống như thế này (Xuân Diệu gập người
thấp, rất thấp, tay lay mũi, tay đỡ kính
) đến lấm mũi và gọi là …. ông
Khoa. Ông đột ngột nói to : ÔNG KHOA ! (mọi người cười ồ lên). "
Tôi –
Xuân Diệu nói tiếp -
đang chuyển thể và giới thiệu thơ Khoa ra thế giới.
Hay lắm ! Thú lắm ! Tôi đọc cho các anh chị nghe nhé. EM KỂ CHUYỆN NÀY …"
Ông đọc chậm rãi – Chưa khi nào và chưa bao giờ tôi nghe thơ hay vậy.
Và tôi thuộc, thuộc năm lòng suốt 40 năm! Các bạn biết không, tôi rất
dỡ việc nhớ số điện thoại, thế mà lại thuộc một bài thơ dài. Số điện
thoại của tôi đây, Hoàng Kim 0903613024. Bạn hãy kiểm tra bất chợt bất
cứ lúc nào để biết chắc rằng tôi không có thủ một cuốn thơ của Khoa
trong tay. Và rằng thật may mắn trên đời, chúng tôi có Khoa cùng xóm lá
và Khoa thì may mắn có người thầy khổng lồ như Xuân Diệu để đứng lên
vai, để lắng nghe những lời khen chê và tự soi lại mình, để Khoa mãi là
Khoa trong lòng người cùng thời và Khoa không thể viết nhạt, không phụ
lòng người đọc.
(xem toàn bài)
TA HẸN EM UỐNG RƯỢU NGẮM TRĂNG
Thân tặng Lâm Cúc
Ta hẹn em uống rượu ngắm trăng
Mấy khi đời có một người tri kỷ?
Nâng chén nhé!
Trăng vàng như giọt lệ
Buồn ư em?
Trăng vằng vặc trên đầu!
Ta nhớ Anh ta xưa mưa nắng dãi dầu
Khi biệt thế gian chọn trăng làm bạn
“Trăng tán trời mưa, trăng quầng trời hạn”
Dâu bể cuộc đời đâu chỉ trăm năm?
“Mười lăm trăng qủa thật tròn
Anh hùng thời vận hãy còn gian nan
Đêm trăng nhát cuốc xới vàng
Trăng dòm, ta hẹn, trăng càng dòm thêm
Đất vàng, vàng ánh trăng đêm
Đêm khuya, ta với nàng quên nhọc nhằn” (1)
Ta mời em uống rượu ngắm trăng
Mấy khi đời có một người tri kỷ?
Nâng chén nhé!
Trăng vàng như giọt lệ
Vui ư em?
Trăng lồng lộng trên đầu!
Ta nhớ Bạn ta vào tận vùng sâu
Để kiếm tìm ta, người thanh xứ núi
Cởi bỏ cân đai xênh xang áo mũ
Rượu đế, thưởng trăng, chân đất, đũa tre.
“Hoa mận chờ trăng nhạt bóng đêm
Trăng lên vời vợi vẫn êm đềm
Trăng qua vườn mận, trăng thêm sáng
Mận đón trăng về, hoa trắng thêm” (2)
Ta cùng em uống rượu ngắm trăng
Ta có một tình yêu lặng lẽ
Hãy uống đi em!
Mặc đời dâu bể.
Trăng khuyết lại tròn
Mấy kẻ tri âm?
“Trăng sáng lung linh, trăng sáng quá!
Đất trời lồng lộng một màu trăng
Dẫu đêm khuya vắng người quên ngắm
Trăng vẫn là trăng, trăng vẫn rằm” (3)
Hoàng Kim
(
Trăng rằm, ảnh PCT)
HOA HUYỀN
“Thuở lọt lòng tên cha, mẹ đặt
Giấu Huyền đi gọi tắt Đào Hoa
Di truyền tửu lượng giống cha
Khả năng xướng-họa xã nhà thường khen!
Dê bậc cụ người quen đùa thế
Bởi ghẹo nàng xứ Huế ngây thơ
Đêm ngày dở tính mộng mơ
Nan y chứng bệnh ngẩn ngơ đa tình
Người béo tốt, cao… không tốn vải
Lính, thông minh, từng trải, yêu đời
Thương con, kính vợ hơn người …
Tâm trong, hồn sáng, bạn chơi hết mình
Nét chấm phá chân dung tự họa
Rất yêu đời một kiếp… Đào Hoa
Say thơ, thích rượu, mê hoa
Đời nay dễ có mấy choa hơn mình?” (1)
*
Đời vui bạn chung tình, tri kỷ
Hoa Huyền ta đích thực là HÒA
“Dĩ hòa vi quý” câu ca
Mẹ cha sâu sắc nhìn xa tính người.
Thủy đô đốc một thời danh tiếng
Lẽ cương nhu quyền biến tùy thời
Thung dung, thanh thản, yêu đời
Túi thơ, bầu rượu, bạn chơi chân thành.
Xếp cục gạch chén anh, chén chú
Vô tình gieo mầm nhớ cho ai
Xin đừng như thế em ơi !
Ngại chi chậm nói những lời yêu thương?
Nhãn Phố Hiến thơm Hương Giang Huế
Vợ Thái Vân , con thứ Ngọc Minh
Mừng vui đoàn tụ quây quần
Số 5 Đức Thắng, Hải Quân là nhà.
*
Tiếp xướng họa tên cha, mẹ đặt
Đào Ngọc Hòa gọi tắt Đào Hoa
Di truyền tửu lượng giống cha
Thơ văn ứng khẩu cả nhà đều khen!
Dê bậc cụ, bạn hiền thích chọc
Sinh năm Mùi nức tiếng đào hoa
Duyên trời, mơ với không mơ
Đóng đinh số phận, ngẩn ngơ đa tình (2)
Người béo tốt, thông minh, từng trải,
Lính, cao… không tốn vải, yêu đời
Thương con, yêu vợ hơn người …
Tâm trong, hồn sáng, bạn chơi hết mình
Bạn tự họa, mình đùa xướng lại
Hoa Huyền ơi bạn thật… Đào Hoa
Say thơ, thích rượu, mê hoa
Đời vui dễ được mấy choa như mình?
*
Chơi với bạn chung tình, tri kỷ
Bạn Hoa Huyền đích thực là HÒA
…
Hoàng Kim
Ghi chú :
1) “Chân dung tự họa” và ảnh Đào Ngọc Hòa.
2) Những tác phẩm thơ của Đào Ngọc Hòa
Xếp cục gạch,
Mầm nhớ
Xin đừng như thế em ơi !…
Ngại chi chậm nói những lời yêu thương?
Nhãn lồng Phố Hiến,
Duyên trời,
Mơ,
Không phải mơ
Đóng đinh số phận …
3) Vợ con và nơi ở:
Vợ Thái Vân quê gốc Huế
Con Hương Giang và Ngọc Minh
Số nhà 5 Đức Thắng, Hải Quân TP.HCM.
PHAN THIẾT CÓ NHÀ TÔI
Hoàng Kim
Phan Thiết có nhà tôi
Ra khỏi cửa rừng là nhà cửa biển
Tà Cú ngất cao, thong thả tượng Phật nằm
Đồi Trinh nữ nhũ hồng đắm say cảm mến
Phan Thiết có nhà tôi
Quên hết bụi trần
Lãng đãng tứ cô nương
Ngọt lịm một lời thách đối:
Chứa Chan, Chán Chưa, Chưa Chán.
Phan Thiết có nhà tôi
Vị tướng trỏ tay thề
Mũi Kê Gà mắt thần canh biển
Ai đi xa nhớ nước mắm mặn mòi
Phan Thiết có nhà tôi
Sau đồi cát kia là dinh Thầy Thím
Lánh chốn ồn ào, tìm nơi tĩnh vắng
Tin nhắn một chiều
Im lặng và Nghe
GIA ĐÌNH NÔNG NGHIÊP.
Chào mừng các bạn đến với Lớp ĐH08BV Đại học Nông Lâm Hồ Chí Minh.
Trang tin kết nối thầy bạn, chung sức vui học, nâng cánh ước mơ, chia sẻ
hình ảnh, email, điện thoại và địa chỉ kết nối.
HÌNH ẢNH MỘT BUỔI HỌC NHÓM CÂY LÚA
Để chấn hưng giáo dục Việt Nam cấp thiết phải có đội ngũ
những người thầy giáo ưu tú có tâm đức thiết tha với nghề, có trình độ
chuyên môn cao và có kỹ năng giảng dạy tốt. Đây là trang thông tin
chuyên đề CÂY LƯƠNG THỰC để trao đổi và bàn luận
BIỂN HỌC VÔ BỜ, SIÊNG NĂNG LÀ BẾN
Chừng nào mỗi chúng ta chưa ứa nước mắt thấm hiểu sự nhọc
nhằn của người nông dân một nắng hai sương làm ra hạt gạo. Chừng nào
những giá trị lao động khoa học cao quý, liên tục, âm thầm chưa mang lại
đủ niềm vui cho bữa ăn của người dân nghèo. Chừng đó chúng ta sẽ còn
phải DẠY VÀ HỌC. Cái gốc của sự học là HỌC LÀM NGƯỜI.
CAYLUONGTHUC,
FOOD CROPS,
DAYVAHOC, CASSAVAVIET,
CROPS FOR BIOFUEL,
TINKHOA HOC,
HOCMOINGAY,
CASSAVANEWS,
LEARNING BY DOING
là tìm tòi nhằm giúp bạn tiết kiệm thời gian, chọn báo và thông tin
chuyên đề giùm bạn. Mục đích sau cùng của DẠY VÀ HỌC là thấu suốt bản
chất sự vật, có lời giải đúng và LÀM được việc (Learning to doing). Bạn
nếu không nhớ địa chỉ, xin hãy gõ vào một trong những cụm từ trên tại ô
tìm kiếm của Google, Yahoo … bạn sẽ tìm được ngay.
HÃY VƯƠN TỚI NHỮNG VÌ SAO
“Hãy vươn tới những vì sao. Cho dù không chạm được vào nó,
nhưng nếu cố gắng hết sức, ít ra, chúng ta cũng chạm được những hạt bụi
của ngôi sao” (Reach for the stars. Although you will never touch them,
if you reach hard enough, you will find that you get a little star dust
on you in the process).
Norman Borlaug di sản niềm tin và nổ lực
Remember Norman Borlaug
FOOD CROPS. “Đời người
tối thiểu phải ăn, kế đến là học tập, công việc, nhà ở, quần áo và chăm
sóc sức khỏe. Quanh ta còn nhiều mảnh đời bất hạnh. Hiểm họa nghèo đói
vẫn bùng phát bất cứ lúc nào. Hãy luôn nhớ điều đó.” Lời của Thầy Norman
Bourlaug và di sản của Người về cuộc cách mạng xanh mãi mãi là niềm tin
và nổ lực của chúng ta !
LỜI THẦY DẶN
Việc chính đời người chỉ ít thôi
Chuyên tâm đừng bận chuyện trời ơi
Phúc hậu suốt đời làm việc thiện
Di sản muôn năm mãi sáng ngời.
Hoàng Kim
http://cayluongthuc.blogspot.com/2007/12/li-thy-dn.html
còn tiếp...
Trở về trang chính
CÂY LƯƠNG THỰC;
FOOD CROPS
Dạy và học ĐHNLHCM
Dạy và học BlogtiengViet
Gia đình nông nghiệp
NGỌC PHƯƠNG NAM,
DẠY VÀ HỌC