Suối nguồn minh triết ông cha
“Nhất thì nhì thục” “thời là tùy duyên”
Nối vần thơ Đợi (1) dài thêm
Sương tan đợi nắng, hết đêm lại ngày
Tri âm đợi bạn mà say
Nuôi con đợi lớn, trồng cây đợi người
Nhọc nhằn đợi lúc thảnh thơi
Qua hồi vất vả, biết thời thung dung.
Đi xa đợi lúc về gần
Cơm thơm thời biết ăn cùng cá kho
Chàng văn thì đợi nàng thơ
Rồng vàng cá bạc đợi mùa nước lên
Rượu ngon biết đợi bạn hiền
Trà thơm chờ nước, tay tiên đợi đàn
Đông tàn thời biết xuân sang
Bên thầy bên bạn, mình làm thung dung.
(Ghi chú hình ảnh từ trái sang phải: Trịnh Trường Giang, Hoàng Kim, Nguyễn Thị Thủy, Nguyễn Văn Bộ, Bùi Huy Hợp, Nguyễn Ngọc Thùy - Đồng Nai 2009)
______
1) ĐỢI
Ngày dài đợi tháng đợi năm
Bông hoa đợi quả, mảnh trăng đợi tròn
Đất cày thì đợi xanh non
Rét nhiều đợi ấm, nắng còn đợi mưa
Xa nhà người đợi thăm nhà
Cơn say đợi tỉnh, người xa đợi mình
Chiến tranh thì đợi hoà bình
Trẻ con đợi lớn, trái xanh đợi vàng
Sách thì đợi mở sang trang
Giấy đang đợi viết, mất đang đợi tìm
Đèn cầy đợi đốt mình lên
Tình yêu thì đợi trái tim tuyệt vời
Bao nhiêu chờ đợi trên đời
Bỗng dưng anh hiểu khi ngồi đợi em !